Thủ tướng Keir Starmer cần kế hoạch và lộ trình chính sách rõ ràng để “sửa chữa nước Anh bất ổn”?

Thủ tướng Keir Starmer cần kế hoạch và lộ trình chính sách rõ ràng để “sửa chữa nước Anh bất ổn”?

Trần Quốc Khải

Trần Quốc Khải

Junior Editor

14:41 03/09/2024

Thủ tướng Anh Keir Starmer nên kể một câu chuyện lạc quan về việc sửa chữa “nước Anh tồi tệ” bằng cách tập trung vào những thành tựu của đất nước như dẫn đầu về trí tuệ nhân tạo, ngành công nghiệp quốc phòng tiên tiến và khu vực dịch vụ phát triển. Ông cũng nên hứa sẽ đầu tư công để cải thiện tăng trưởng dài hạn, thay vì hủy bỏ các dự án giao thông lớn mà không giải thích. Thay vì chỉ nói rằng: “Mọi thứ sẽ tệ hơn trước khi tốt lên”, Starmer nên trình bày một lộ trình lạc quan cho cử tri, giống như cách Tony Blair đã làm khi mới lên nắm quyền. Ông cần truyền cảm hứng cho người dân rằng sẽ có những cải thiện, thay vì chỉ nhấn mạnh vào sự thất bại của chính phủ trước đó.

“Những hy vọng, lời hứa đó được thực hiện ra sao?” ứng cử viên phó tổng thống đảng Cộng hòa Sarah Palin chế nhạo, một năm sau khi Barack Obama bước vào Nhà Trắng với làn sóng lạc quan. Obama đã đảo ngược tình thế - ông coi lời lăng mạ của đối thủ là lời khen và khoe khoang với những người ủng hộ rằng: “Tất cả những thứ hy vọng, thay đổi đó đều là thật”. Có thật hay không, mọi chuyện đã diễn ra tốt đẹp và Obama “lạc quan” đã tiếp tục đánh bại một ứng cử viên Đảng Cộng hòa “u ám” khác trong cuộc đua vào Nhà Trắng tiếp theo.

Tương tự như vậy, Kamala Harris “tích cực” đã có sự gia tăng ủng hộ trong các cuộc thăm dò gần đây, trong khi Donald Trump “cau có” đang cho thấy sự thất thế. Quay trở lại Anh, không khó để phân biệt thủ tướng Keir Starmer với một “tia nắng”. Tâm trạng u sầu là trạng thái mặc định của ông.

Trong bài phát biểu tuần trước, Starmer đã nói rất nhiều về sự u ám và bi quan. Thủ tướng đã nhắc về sự thối nát do 14 năm cầm quyền của Đảng Bảo thủ để lại. "Mọi thứ sẽ trở nên tồi tệ hơn trước khi trở nên tốt hơn", ông tiên đoán. Thủ tướng thậm chí còn đổ lỗi cho Đảng Bảo thủ về các cuộc bạo loạn tháng trước, mặc dù nước Anh dường như bị “nguyền rủa” phải hứng chịu những cơn bạo loạn dân sự một lần trong một thập kỷ dưới thời các chính phủ với bất kỳ khuynh hướng chính trị nào.

Starmer sẽ làm tốt hơn nếu giải quyết các cộng đồng nghèo đói và tình trạng thất nghiệp mà những kẻ kích động phân biệt chủng tộc đang bám vào. Như Churchill đã nói: “Hành động ngay hôm nay” - quá khứ đã qua và cơ hội trong chính trường luôn phụ thuộc vào hành động ở hiện tại.

Trong khi đó, Bộ trưởng Tài chính Rachel Reeves nhắc đến “di sản kinh tế tồi tệ nhất kể từ Thế chiến II” khi bà tìm kiếm lý do để làm mềm lòng cử tri nhằm thúc đẩy việc tăng thuế trong kế hoạch ngân sách ngày 30 tháng 10 của mình. Starmer cũng cảnh báo về một kế hoạch ngân sách thắt chặt - "Chúng ta không có lựa chọn nào khác khi xét đến tình hình hiện tại".

Tuy nhiên, bất lợi cho cả hai, Anh vẫn tiếp tục ghi nhận mức tăng trưởng kinh tế mạnh mẽ, 0.7% trong quý đầu tiên và 0.6% trong quý thứ hai. Trong chuyến thăm Berlin tuần trước, Starmer đã nghe Thủ tướng Olaf Scholz nói rằng nền kinh tế Đức đang chững lại ở mức tăng trưởng 0.2%, vừa đủ để thoát khỏi suy thoái vào năm ngoái. Hai quý tăng trưởng đáng nể có thể chỉ là nhất thời, nhưng trong số các nước G7, hiện chỉ có Mỹ và Canada đang có hiệu suất tốt hơn Anh. Lạm phát tiếp tục hạ nhiệt và cuộc khủng hoảng chi phí sinh hoạt đã được chế ngự.

Trên thực tế, Reeves cố tình nhầm lẫn hiệu suất của nền kinh tế với tình trạng thâm hụt tài chính công. Nợ công đã gần đạt 100% GDP và thâm hụt đang tăng lên, nghe có vẻ rất lớn - nhưng vẫn thấp hơn so với Mỹ, Nhật Bản, Pháp và Ý.

Chính phủ Anh đã cung cấp nhiều dịch vụ công theo phong cách châu Âu được chi trả bằng mức thuế suất thấp của người Anglo-Saxon. Các con số không hợp lý - dân số già đi cũng đòi hỏi nhiều hơn về chăm sóc sức khỏe và phúc lợi - nhưng không đảng nào dám thừa nhận điều đó. Viện Nghiên cứu Tài chính phi đảng phái đã lập luận trong hầu hết năm nay rằng cả kế hoạch chi tiêu công của Đảng Lao động và Đảng Bảo thủ đều thắt chặt một cách khó tin. Một cuộc tranh luận thực sự về quy mô tối ưu của chi tiêu chính phủ và mức thuế cần thiết để duy trì khoản này sẽ được hoan nghênh.

Thay vào đó, để làm cho vấn đề tồi tệ hơn, chính phủ Đảng Bảo thủ trước đã cắt giảm thuế ngay trước cuộc bầu cử, phần lớn với mục đích dồn Đảng Lao động vào thế bí. Starmer và Reeves đã đáp trả bằng cách cam kết không tăng thuế thu nhập, VAT và bảo hiểm quốc gia. Tuy nhiên, trừ khi các dịch vụ công bị cắt giảm, nếu không thì thuế chắc chắn sẽ phải tăng. Tại cuộc bỏ phiếu vào ngày 4 tháng 7, cử tri Anh đã cho thấy họ không tin vào chương trình thuế suất thấp của Đảng Bảo thủ. Theo một cuộc thăm dò ý kiến ​​của tờ Times, 52% hoài nghi về tuyên bố của Starmer và Reeves rằng họ thấy tình hình tài chính công tệ hơn dự kiến. Khoản thâm hụt quy mô 22 tỷ GBP (28.9 tỷ USD) mà họ xác định chủ yếu được tạo ra bằng mức tăng lương lớn cho công nhân khu vực công mà không kèm theo điều kiện về năng suất.

Một cuộc thăm dò khác của More in Common tuần trước cho thấy tỷ lệ ủng hộ cá nhân của Starmer cũng đã giảm 27 điểm kể từ thời điểm bầu cử xuống còn âm 16 điểm vào hôm nay. Một loạt câu chuyện về việc bổ nhiệm thân hữu vào công chức đã bị thổi phồng thành một vụ bê bối lớn. Không phải là Watergate hay Partygate - nhiêu nhân vật có ảnh hưởng của Đảng Bảo thủ đã ủng hộ việc mở rộng đối tượng tuyển dụng - nhưng cuộc tranh cãi cho thấy nếu Starmer không thúc đẩy một chương trình nghị sự tích cực, những người phản đối ông sẽ trình bày chương trình nghị sự tiêu cực của riêng họ.

Không ai mong đợi thủ tướng tuyên bố theo cách của Ronald Reagan rằng: “Anh quốc sẽ lại bừng sáng” sau khi thay đổi chính phủ. Nhưng có một câu chuyện lạc quan mà ông có thể kể về việc sửa chữa “nước Anh bất ổn” là phát huy thế mạnh truyền thống của Đảng Lao động: chi tiêu công. Để đạt được mục đích đó, Starmer có thể vẽ nên bức về sự thất bại thực sự, thay vì tưởng tượng, của Đảng Bảo thủ. Ông cần phải đan xen các chính sách của chính phủ mình thành một câu chuyện tích cực mà người dân có thể hy vọng.

Xét cho cùng, nước Anh là nước đi đầu trong lĩnh vực AI, lĩnh vực quốc phòng của họ tiên tiến và có một lĩnh vực dịch vụ cực kỳ tinh vi khiến cả châu Âu phải ghen tị. Tại sao Scholz lại muốn thỏa thuận với Starmer? Thủ tướng nên nêu bật những thành tựu này và nói cách ông sẽ tăng cường chúng.

Và khi Đảng Bảo thủ thực sự gây ra bất ổn, ông có thể hứa sẽ làm tốt hơn. Ví dụ, chính phủ trước đã không xây dựng thêm nhà tù trong khi thông qua luật giam giữ nhiều tội phạm hơn. Là một cựu công tố viên, Starmer có vị thế tốt để cải cách hệ thống. Nếu cơ sở hạ tầng của đất nước cần hiện đại hóa và phải xây dựng thêm nhiều nhà ở, Đảng Lao động sẽ tiếp quản NIMBY và hợp lý hóa chế độ quy hoạch. Nếu tỷ lệ sống sót sau ung thư tụt hậu so với tỷ lệ chung của châu Âu, Đảng Lao động nên đầu tư vào công nghệ để cải thiện chẩn đoán nhanh chóng.

Một nghiên cứu của OBR tuần trước đã đưa ra lập luận về đầu tư công dài hạn để cải thiện tốc độ tăng trưởng - đầu tư công và tư nhân đạt trung bình 17% GDP kể từ cuộc khủng hoảng tài chính, mức thấp nhất trong G7. Reeves cần nói về chương trình nghị sự đầu tư công của mình. Thay vào đó, một số dự án giao thông lớn đã bị hủy bỏ mà không có lời giải thích. Blair cũng thận trọng với việc chi tiêu khi ông lên nắm quyền. Nhưng tất cả đều hiểu hướng đi của ông và hầu hết đều chấp thuận: Mức chi tiêu cho y tế quá thấp, các trường học và bệnh viện xuống cấp cần được thay thế. Tất cả thực sự có thể tốt hơn, và đôi khi chúng đã tốt hơn.

Ngày nay, Đảng Lao động cần trình bày cho cử tri một lộ trình tương tự và cảm giác tin tưởng. Trong những ngày trước cuộc bầu cử, Starmer đã hứa sẽ "thắp lại ngọn lửa lạc quan". Bây giờ, ông ấy chỉ đưa ra rất ít “ngọn lửa đó”. Tại Chicago, đại hội Đảng Dân chủ cách đây hai tuần, Kamala Harris đã hứa: “Sẽ có nhiều hy vọng hơn là thất vọng”. Các cử tri hiểu rằng chính phủ trước đã làm hỏng tất cả, giờ họ cũng cần được nâng đỡ.

Bloomberg

Broker listing

Cùng chuyên mục

Trump liệu có ''dễ tính'' hơn so với những cố vấn của ông trong các vấn đề về liên quan tới Trung Quốc?
Huyền Trần

Huyền Trần

Junior Analyst

Trump liệu có ''dễ tính'' hơn so với những cố vấn của ông trong các vấn đề về liên quan tới Trung Quốc?

Tổng thống đắc cử Donald Trump đã chọn các cố vấn và nhân vật chủ chốt có lập trường cứng rắn với Trung Quốc, trong khi vẫn duy trì một chiến lược thương mại mềm mỏng hơn để không làm ảnh hưởng đến thị trường. Tuy nhiên, cách ông Trump đối phó với Trung Quốc sẽ phụ thuộc vào sự tương tác với ông Tập Cận Bình và các yếu tố kinh tế, chính trị toàn cầu.
Forex Forecast - Diễn đàn dự báo tiền tệ