Vấn đề an ninh quốc gia đã thay đổi chính sách kinh tế của Mỹ như thế nào?
Nguyễn Tuấn Đạt
Junior Analyst
Chính sách kinh tế của Mỹ dưới thời Biden đang chuyển hướng khi an ninh quốc gia trở thành trọng tâm. Sự kết hợp này đang định hình lại quan hệ với Trung Quốc và đồng minh, tạo ra những thách thức mới trong bối cảnh toàn cầu đầy biến động.
Tổng thống Joe Biden đang chuẩn bị áp đặt thuế 25% đối với các cần cẩu nhập khẩu từ Trung Quốc, loại cần cẩu đang được sử dụng rộng rãi tại các cảng của Mỹ để dỡ container. Mục đích chính của việc áp thuế này là để khuyến khích sản xuất cần cẩu trong nước, nhằm tăng cường ngành công nghiệp chế tạo của Mỹ.
Mục đích chính của việc áp thuế này là để khuyến khích sản xuất cần cẩu trong nước, nhằm tăng cường ngành công nghiệp chế tạo của Mỹ.
Ngoài mục đích trên, chính phủ Mỹ cũng lo ngại rằng việc Trung Quốc xuất khẩu cần cẩu lớn cho các cảng Mỹ có thể tạo ra nguy cơ về an ninh quốc gia. Cụ thể, chính quyền Mỹ sợ rằng Trung Quốc có thể sử dụng những chiếc cần cẩu này để thực hiện hoạt động gián điệp. Điều này có thể xảy ra nếu các cần cẩu này sử dụng phần mềm logistics tiên tiến để theo dõi các lô hàng, bao gồm cả các lô hàng quân sự, qua các cảng của Mỹ.
Thuế quan đối với cần cẩu không chỉ là một quyết định về thương mại đơn thuần mà còn là dấu hiệu của một sự thay đổi sâu rộng trong cách mà Mỹ suy nghĩ về kinh tế. Sự thay đổi này phản ánh một quan điểm mới mà trong đó an ninh quốc gia và lợi ích kinh tế được kết hợp chặt chẽ hơn.
Trong thập kỷ qua, Mỹ ngày càng sẵn sàng sử dụng thuế như một công cụ quan trọng trong chính sách công nghiệp và thương mại. Dưới thời Tổng thống Joe Biden, việc áp dụng thuế không chỉ đơn thuần là để bảo vệ các ngành công nghiệp trong nước mà còn được kết hợp với các biện pháp khác như trợ cấp và can thiệp của nhà nước. Mỹ đã thể hiện sự sẵn sàng cao hơn trong việc áp đặt thuế để bảo vệ hoặc thúc đẩy các ngành công nghiệp trong nước, ví dụ như việc áp thuế đối với các sản phẩm nhập khẩu từ Trung Quốc. Bên cạnh việc áp dụng thuế, chính quyền Biden cũng nhấn mạnh việc sử dụng các trợ cấp và các hình thức can thiệp khác của nhà nước để khuyến khích đầu tư vào các ngành công nghiệp quan trọng, chẳng hạn như công nghệ sạch hoặc sản xuất vi mạch.
Chính phủ Mỹ đang ngày càng coi các vấn đề an ninh quốc gia không chỉ là một yếu tố riêng biệt mà là một phần không thể thiếu trong chính sách kinh tế. Sự thay đổi này ảnh hưởng đến nhiều lĩnh vực, từ sản xuất truyền thống đến các công nghệ mới. Quy trình này đang được đẩy mạnh hơn, cho thấy rằng an ninh quốc gia ngày càng trở thành yếu tố quyết định trong việc hình thành các chính sách kinh tế và công nghiệp của Mỹ. Điều này phản ánh sự thay đổi trong tư duy của chính phủ về cách quản lý nền kinh tế trong một thế giới ngày càng phức tạp và nhiều rủi ro.
Nhưng yếu tố lớn nhất chính là Trung Quốc. Mỹ đã quan sát và lo ngại về những tiến bộ nhanh chóng của Trung Quốc trong việc áp dụng chủ nghĩa tư bản nhà nước. Trung Quốc đã thành công trong nhiều lĩnh vực công nghiệp quan trọng, và điều này đang làm cho Mỹ phải cân nhắc lại cách tiếp cận của mình. Mỹ nhận thấy rằng việc duy trì và phát triển năng lực sản xuất nội địa không chỉ quan trọng cho nền kinh tế mà còn là một yếu tố chiến lược để đối phó với ảnh hưởng ngày càng tăng của Trung Quốc. Điều này dẫn đến việc áp dụng các chính sách kinh tế mới nhằm bảo vệ và thúc đẩy ngành công nghiệp trong nước.
Đồng thời, chính phủ Mỹ đang ngày càng lo ngại về việc một số sản phẩm và công nghệ có thể được Trung Quốc sử dụng cho mục đích quân sự hoặc gián điệp.
Hiện nay, cách chính phủ Mỹ tiếp cận các vấn đề kinh tế và an ninh quốc gia đã thay đổi so với cách tiếp cận thị trường tự do mà Mỹ từng áp dụng sau khi kết thúc Chiến tranh Lạnh. Trước đây, đặc biệt vào cuối Chiến tranh Lạnh, Mỹ chủ yếu theo đuổi một chính sách thị trường tự do, nơi mà các quyết định kinh tế được dựa trên nguyên tắc cạnh tranh tự do và ít can thiệp của nhà nước. Trong thời kỳ đó, các mối lo ngại về an ninh quốc gia thường không ảnh hưởng mạnh mẽ đến các chính sách kinh tế. Hiện tại, hai yếu tố này đã trở nên hòa quyện và không còn tách biệt. Chính phủ không chỉ xem xét lợi ích kinh tế mà còn phải đảm bảo rằng các quyết định kinh tế không làm suy yếu an ninh quốc gia. Daniel Drezner, giáo sư chính trị quốc tế tại Đại học Tufts cho biết: "Xu hướng là mọi thứ đều là vấn đề an ninh quốc gia".
Quyết định về cần cẩu là một ví dụ điển hình. Sau khi xác định những rủi ro tiềm ẩn khi sử dụng cần cẩu cảng của Trung Quốc, Nhà Trắng đã phác thảo một chiến lược để thu hút đầu tư từ các nhà sản xuất từ các đồng minh của Hoa Kỳ, đầu tiên là Nhật Bản và sau đó là Phần Lan. Một quan chức Hoa Kỳ cho biết: "Đây là kiểu điều có thể được sao chép trên một số lĩnh vực khác nhau, nơi có những mối quan tâm cốt lõi về an ninh quốc gia".
Trong một cuộc phỏng vấn với tờ Financial Times, cố vấn an ninh quốc gia Hoa Kỳ Jake Sullivan cho biết Hoa Kỳ không phải là quốc gia duy nhất ngày càng gắn kết an ninh kinh tế và an ninh quốc gia.
Sullivan nói thêm rằng "Vai trò của an ninh quốc gia trong chính sách và chiến lược thương mại và đầu tư đang gia tăng ở khắp mọi nơi. Có những thay đổi trong cách mọi người tiếp cận vấn đề chính sách thương mại, chính sách kinh tế quốc tế và điều đó đúng trong các nền kinh tế thị trường trên toàn thế giới".
Đối với một số nhà quan sát, cách tiếp cận mới của chính quyền sẽ thúc đẩy khả năng cạnh tranh kinh tế lớn hơn.
Chính phủ Biden đã triển khai một chiến lược kết hợp giữa đầu tư vào ngành sản xuất và các biện pháp phòng thủ như thuế và kiểm soát xuất khẩu. Chiến lược này có thể tạo ảnh hưởng lớn và dẫn đến việc các quốc gia khác cũng sẽ áp dụng các phương pháp tương tự.
Nhưng sự thay đổi trong chính sách của Mỹ có ý nghĩa rất lớn đối với phần còn lại của thế giới — không chỉ với các đối thủ như Trung Quốc mà còn với các đồng minh thân cận, nhiều người trong số họ lo ngại rằng Washington đang rút lui khỏi vai trò là mỏ neo đáng tin cậy của nền kinh tế toàn cầu.
Các đồng minh của Mỹ đang chuẩn bị cho khả năng chính sách nước này sẽ trở nên nghiêm ngặt hơn, đặc biệt là liên quan đến an ninh quốc gia. Những chính sách này có thể gây ra những rối loạn trong quan hệ với các đối tác quốc tế, đặc biệt là ở châu Âu và khu vực Ấn Độ-Thái Bình Dương.
Emily Kilcrease, một cựu quan chức Hoa Kỳ hiện là chuyên gia thương mại và an ninh tại CNAS, một nhóm nghiên cứu, cho biết hiện tại, không có bộ quy tắc hoặc tiêu chuẩn cụ thể nào để điều chỉnh việc can thiệp vào các vấn đề kinh tế dưới danh nghĩa an ninh quốc gia. Có nguy cơ khi chính phủ hoặc các nhà lãnh đạo coi tất cả các vấn đề, kể cả những vấn đề không liên quan trực tiếp đến an ninh quốc gia, như là vấn đề an ninh quốc gia. Khi lý do an ninh quốc gia được sử dụng một cách quá rộng rãi, nó có thể trở thành cái cớ để thực hiện các hành động mà không cần phải tuân theo các quy tắc hoặc tiêu chuẩn thường lệ. Việc lạm dụng lý do này có thể dẫn đến các hành động không công bằng và tạo ra rủi ro cho hệ thống kinh tế và quan hệ quốc tế.
Sau khi Donald Trump rời khỏi chức vụ, các quốc gia đồng minh của Mỹ cảm thấy nhẹ nhõm và hy vọng rằng chính quyền Biden sẽ có một cách tiếp cận ít cứng rắn hơn trong các vấn đề quan trọng như thương mại và quan hệ với Trung Quốc.
Ủy ban châu Âu (EC) xem sự xuất hiện của Tổng thống Biden là một "cơ hội một lần trong đời" để cải thiện và hồi sinh mối quan hệ đối tác xuyên Đại Tây Dương. Tuy nhiên, một số quan chức Nhật Bản lại lo lắng rằng Biden có thể quá nhượng bộ với Trung Quốc. Họ sợ rằng Biden có thể áp dụng chính sách ít cứng rắn hơn đối với Trung Quốc so với chính quyền Trump, điều này có thể không đáp ứng đủ yêu cầu của Nhật Bản trong việc đối phó với sự ảnh hưởng ngày càng tăng của Trung Quốc ở khu vực Ấn Độ-Thái Bình Dương.
Thực tế đã chứng minh rất khác. Trong ba năm qua, Biden đã thực hiện nhiều chính sách và biện pháp mà trước đây không được áp dụng hoặc ít được chú trọng trong các vấn đề kinh tế và thương mại, đặc biệt là liên quan đến an ninh quốc gia. Các chính sách này đã gây ra những thách thức phức tạp cho các đồng minh của Mỹ, từ Berlin (Đức) và Hague (Hà Lan) đến Tokyo (Nhật Bản) và Seoul (Hàn Quốc). Sự liên kết chặt chẽ này đã làm thay đổi cách mà các đồng minh này phải điều chỉnh chính sách và chiến lược của mình để phù hợp với những yêu cầu và quan điểm của Mỹ về an ninh quốc gia và kinh tế.
Trong khi chính quyền Biden đang thực hiện các biện pháp nhằm hạn chế sự phát triển quân sự và chính sách công nghiệp của Trung Quốc, các đồng minh của Mỹ lo ngại rằng các biện pháp này có thể có yếu tố bảo hộ, gây khó khăn cho họ trong việc tham gia vào thị trường và kinh doanh toàn cầu.
Đạo luật Giảm lạm phát của Mỹ, mặc dù được đánh giá cao vì mục tiêu bảo vệ môi trường và thúc đẩy năng lượng sạch, nhưng đã gây lo ngại và phẫn nộ trong EU do các ưu đãi sản xuất tại Mỹ có thể làm giảm khả năng cạnh tranh của các công ty châu Âu trong lĩnh vực năng lượng sạch.
Tháng 5 năm ngoái, Biden đã áp thuế 100% đối với hàng nhập khẩu xe điện của Trung Quốc. Động thái này là một nỗ lực nhằm tạo không gian cho nền kinh tế xanh trong nước phát triển, nhưng cũng xuất phát từ những lo ngại về an ninh khi Trung Quốc tiếp cận được dữ liệu từ máy tính trên tàu.
Nippon Steel, một công ty Nhật Bản, đã đề xuất mua lại US Steel, một công ty sản xuất thép của Mỹ, với giá 14,9 tỷ USD. Đề xuất này nhằm mở rộng sự hiện diện của Nippon Steel tại thị trường Mỹ và có thể tạo ra lợi ích kinh tế cho cả hai bên. Tổng thống Biden đã phản đối đề xuất mua lại này, dẫn đến sự không hài lòng từ phía Nhật Bản. Sự phản đối này phản ánh sự kết hợp giữa các quyết định kinh tế và các yếu tố an ninh quốc gia. Biden và chính quyền của ông có thể lo ngại rằng việc Nippon Steel mua lại US Steel có thể ảnh hưởng đến an ninh quốc gia của Mỹ, đặc biệt trong bối cảnh căng thẳng với Trung Quốc. Điều này đã dẫn đến sự bất mãn từ phía Nhật Bản, đồng minh quan trọng của Mỹ, trong bối cảnh Tokyo đang đối phó với ảnh hưởng ngày càng gia tăng của Trung Quốc.
Trong bài phát biểu vào tháng 4/2023 nêu rõ lý do cho sự đồng thuận mới của Washington, Sullivan đã nêu rõ bốn thách thức lớn mà Mỹ đang phải đối mặt, điều này đã dẫn đến sự thay đổi trong chính sách kinh tế của Mỹ. Trong những thập kỷ qua, nền công nghiệp của Mỹ đã giảm sút do chuyển dịch sản xuất sang các quốc gia có chi phí thấp hơn. Điều này làm suy yếu khả năng sản xuất và đổi mới của Mỹ, khiến nước này phải tìm cách phục hồi và nâng cao sức mạnh công nghiệp. Một số lĩnh vực như năng lượng sạch, nơi thị trường không tự động thúc đẩy đầu tư hoặc cung cấp đủ hàng hóa, cần sự can thiệp của nhà nước. Chính phủ cần đóng vai trò quan trọng trong việc phát triển các công nghệ và dịch vụ công mà thị trường không cung cấp hiệu quả. Bất bình đẳng kinh tế đã gia tăng phần nào do các chính sách thương mại và toàn cầu hóa, dẫn đến sự phân hóa giàu nghèo. Chính phủ cần giải quyết vấn đề này bằng cách tạo ra các chính sách nhằm giảm bớt khoảng cách giàu nghèo và đảm bảo công bằng hơn. Sự cạnh tranh địa chính trị và an ninh, đặc biệt là với Trung Quốc, đang định hình lại cách Mỹ tiếp cận chính sách kinh tế. Mỹ cần phải thích ứng với các điều kiện mới này, vì sự cạnh tranh toàn cầu và các mối đe dọa an ninh đang ảnh hưởng đến các quyết định kinh tế và chiến lược quốc gia. Các thách thức này đã dẫn đến việc điều chỉnh chính sách kinh tế của Mỹ để phản ứng với các điều kiện hiện tại và chuẩn bị cho tương lai.
Chính quyền Biden nhấn mạnh rằng chính sách kinh tế mới của họ, bao gồm việc áp dụng các biện pháp kiểm soát xuất khẩu và thuế quan, không làm thay đổi hoàn toàn hoặc phá hủy hệ thống thương mại quốc tế hiện tại. Thay vào đó, họ khẳng định rằng chính sách này được thiết kế để phối hợp với các đồng minh chính của Mỹ, nhằm đạt được các mục tiêu chung mà không gây ra sự hỗn loạn hoặc xung đột không cần thiết. Họ đang cố gắng duy trì sự ổn định trong hệ thống thương mại toàn cầu, đồng thời điều chỉnh chính sách để đáp ứng các thách thức mới mà không gây ra sự đổ vỡ toàn diện trong cấu trúc hiện tại.
Một trong những hành động quan trọng của chính quyền Biden là áp dụng các biện pháp kiểm soát xuất khẩu đối với vi mạch vào tháng 10 năm 2022. Các biện pháp kiểm soát này được thiết kế rất cụ thể và cẩn thận. Mục tiêu chính của các biện pháp này là chỉ tập trung vào các vi mạch tiên tiến nhất, tức là những chip có công nghệ cao nhất và quan trọng nhất trong lĩnh vực điện tử và máy tính. Điều này nhằm ngăn chặn việc Trung Quốc hoặc các quốc gia khác tiếp cận và sử dụng công nghệ chip tiên tiến cho các mục đích quân sự hoặc đe dọa an ninh quốc gia.
Mỹ đã thực hiện một phần của chiến lược kiểm soát công nghệ quan trọng bằng cách ký kết các thỏa thuận với Nhật Bản và Hà Lan. Các thỏa thuận này đã được đạt được sau quá trình đàm phán kéo dài và phức tạp giữa các bên.
Để gây áp lực lên Tokyo và The Hague, Tổng thống Biden đã sử dụng biện pháp “Quy tắc Sản phẩm Đầu tư Nước ngoài” như một công cụ để gây áp lực lên Nhật Bản (Tokyo) và Hà Lan (The Hague) trong việc kiểm soát việc xuất khẩu công nghệ. Biện pháp này cho phép Mỹ kiểm soát chặt chẽ việc xuất khẩu sản phẩm chứa công nghệ Mỹ từ các quốc gia khác, nhằm đảm bảo rằng công nghệ quan trọng không bị sử dụng không đúng mục đích hoặc gây nguy hiểm cho an ninh quốc gia của Mỹ. Tuy nhiên, theo một số nguồn tin, mối đe dọa này đã được rút lại.
Các biện pháp kiểm soát xuất khẩu công nghệ của Mỹ đã gây ra ảnh hưởng tiêu cực không chỉ cho các đối thủ mà còn cho các quốc gia đồng minh quan trọng như Đức, dẫn đến sự xáo trộn trong ngành công nghiệp toàn cầu.
Một công ty đang ở giai đoạn khó khăn là Trumpf, một nhà sản xuất laser do gia đình sở hữu có trụ sở gần Stuttgart. Công ty đã khẳng định mình là nhà cung cấp chính cho ngành công nghiệp bán dẫn bằng cách cung cấp laser tiên tiến cho ASML, một nhà sản xuất công cụ chip cực kỳ quan trọng của Hà Lan, một trong những công ty đóng vai trò trung tâm trong thỏa thuận của Hoa Kỳ với The Hague và Tokyo.
Mỹ đã gây áp lực lên Đức để hạn chế xuất khẩu những sản phẩm của Trumpf sang Trung Quốc vì lo ngại rằng các công nghệ này có thể được Trung Quốc sử dụng cho các mục đích quân sự. Chính phủ Đức đã đáp ứng bằng cách áp đặt các hạn chế xuất khẩu này để tuân thủ các yêu cầu và khuyến nghị của Mỹ.
Hagen Zimer, người đứng đầu hoạt động laser của tập đoàn, bày tỏ sự bất mãn với việc hạn chế xuất khẩu mà chính phủ Đức đã áp đặt do yêu cầu từ Mỹ. Những hạn chế này đã dẫn đến các sự chậm trễ trong quá trình xuất khẩu và gây ra chi phí cao cho công ty. Ông cho biết nếu công ty tiếp tục bị ảnh hưởng tiêu cực bởi các hạn chế và sự chậm trễ trong việc xuất khẩu thiết bị sang Trung Quốc, họ có thể sẽ chuyển một phần sản xuất của mình sang Trung Quốc. Cụ thể, ông Zimer nói rằng công ty đã bắt đầu chuyển một số hoạt động sản xuất máy cắt laser 3D đến gần Thượng Hải. Ông nhấn mạnh rằng việc này sẽ dẫn đến mất việc làm ở Đức, điều mà chính phủ Đức dường như không hiểu được.
Các quan chức Mỹ cho biết các chính sách mới cũng đang giúp ích cho các đồng minh của họ. Quốc hội Mỹ đã bổ sung các biện pháp kiểm soát xuất khẩu chất bán dẫn của mình bằng Đạo luật Chips and Science năm 2022. Đạo luật này đã cung cấp 39 tỷ USD trợ cấp để phát triển ngành công nghiệp chip của Mỹ, một phần trong số tiền trợ cấp cũng đã được chuyển đến các nhà sản xuất vi mạch ở Hàn Quốc và Đài Loan.
Sullivan cho biết "Chúng tôi tin tưởng vào việc đầu tư và xây dựng tại Mỹ và hết mình hỗ trợ các đồng minh trong việc đầu tư và phát triển ngành công nghiệp tại quốc gia của họ.Chính sách không chỉ nhằm tránh làm tổn hại các đồng minh mà còn tập trung vào việc xác định các lĩnh vực mà Mỹ có thể hồi phục và phát triển ngành công nghiệp thông qua quan hệ đối tác với các nước đồng minh. Chính quyền mong muốn phục hồi và phát triển ngành công nghiệp trong nước không chỉ bằng cách tự đầu tư mà còn qua hợp tác quốc tế, tận dụng các quan hệ đối tác để tạo ra lợi ích chung.”
Chính quyền Biden đã đưa ra một ví dụ cụ thể để minh họa cho chính sách của mình về việc kết hợp đầu tư trong nước và hợp tác quốc tế. Họ đã công bố kế hoạch đầu tư 20 tỷ USD để khôi phục sản xuất cần cẩu trong nước. Đây là một phần của chiến lược rộng hơn nhằm củng cố ngành công nghiệp chế tạo ở Mỹ, vốn đã bị suy giảm trong nhiều năm. Để thực hiện kế hoạch này, chính quyền đang hợp tác với các công ty đáng tin cậy. Cụ thể, Paceco Corp, một công ty con của Mitsui E & S ở Mỹ, sẽ giúp đưa sản xuất cần cẩu trở lại Mỹ lần đầu tiên sau ba thập kỷ. Gần đây, Nhà Trắng đã thông báo rằng công ty Konecranes từ Phần Lan cũng sẽ bắt đầu sản xuất cần cẩu cảng tại Mỹ. Điều này không chỉ giúp tăng cường sản xuất trong nước mà còn thúc đẩy sự hợp tác quốc tế.
Tuy nhiên, các giám đốc ngành công nghiệp cho rằng những khoản đầu tư này sẽ mất nhiều năm để phát huy tác dụng và nhấn mạnh rằng có những cách khác để giải quyết các mối quan ngại về an ninh.
Mike Jacob, chủ tịch Hiệp hội vận tải biển thương mại Thái Bình Dương, cho biết phần lớn các cần cẩu hiện đang sử dụng tại các cảng của Mỹ đều được sản xuất tại Trung Quốc. Nếu chính phủ Mỹ áp đặt thuế cao hoặc có chính sách mới nhằm giảm sự phụ thuộc vào Trung Quốc, điều này có thể dẫn đến việc giá thành cần cẩu tăng lên và thời gian giao hàng bị kéo dài, do không có đủ nguồn cung cấp từ các nhà sản xuất khác. Việc chuyển đổi từ việc nhập khẩu cần cẩu từ Trung Quốc sang sản xuất trong nước hoặc tìm nguồn cung cấp thay thế có thể gặp khó khăn vì thiếu các nhà sản xuất thay thế có khả năng cung cấp số lượng lớn và chất lượng tương đương trong thời gian ngắn. Việc áp đặt thuế cao đối với cần cẩu nhập khẩu từ Trung Quốc có thể dẫn đến tăng chi phí cho người tiêu dùng, giảm đầu tư vào cơ sở hạ tầng, và tạo ra nhiều vấn đề phức tạp hơn trong hoạt động của các cảng.
Ông Ryan Mariacher, giám đốc điều hành cảng tại Port Houston, Texas, nêu lên mối quan ngại rằng việc áp dụng mức thuế mới 25% đối với cần cẩu nhập khẩu sẽ gây khó khăn lớn cho các cảng ở Bắc Mỹ. Ông chỉ ra hiện tại không có các nguồn cung cấp thay thế khả thi ngoài Trung Quốc để đáp ứng nhu cầu cần cẩu của các cảng, bao gồm cả Port Houston và các cảng khác ở Bắc Mỹ. Nếu mức thuế cao được áp đặt, các cảng sẽ gặp khó khăn trong việc tìm kiếm và mua cần cẩu cần thiết để vận hành hiệu quả. Họ cũng sẽ phải đối mặt với chi phí cao hơn và sự thiếu linh hoạt trong việc trang bị cơ sở hạ tầng cần thiết cho hoạt động.
Nếu Trump tái đắc cử, các quyết định và chiến lược kinh tế của Mỹ khó đoán hơn cho các quốc gia khác. Chính sách sẽ có xu hướng bảo hộ hơn, tức là sẽ ưu tiên bảo vệ ngành công nghiệp trong nước hơn là thúc đẩy tự do thương mại và hợp tác quốc tế. Trump đã hứa rằng nếu ông thắng nhiệm kỳ thứ hai, ông sẽ áp đặt thuế 60% đối với hàng hóa nhập khẩu từ Trung Quốc. Đây là một biện pháp bảo hộ cực đoan nhằm giảm nhập khẩu từ Trung Quốc, bảo vệ ngành công nghiệp trong nước và đối phó với các vấn đề thương mại hiện tại giữa Mỹ và Trung Quốc.
Mặc dù Trump có thể áp dụng chính sách bảo hộ mạnh mẽ hơn đối với Trung Quốc nếu ông tái đắc cử, các yếu tố khác liên quan đến cách ông xử lý các vấn đề liên quan đến Trung Quốc và cách kết hợp giữa các yếu tố an ninh kinh tế và quốc gia vẫn chưa rõ ràng.
Nếu Harris trở thành Tổng thống, chính sách của bà đối với Trung Quốc có thể sẽ không thay đổi nhiều so với Biden, do sự ảnh hưởng từ nhóm cố vấn của bà, những người có quan điểm tương tự về Trung Quốc.
Mulholland tin rằng nhiệm kỳ tổng thống của Harris sẽ tiếp tục theo cùng hướng mà Biden đã đặt ra, bởi vì cách tiếp cận của tổng thống hiện tại là "hiệu quả". Ông nói thêm: "Thành thật mà nói, bạn đang thấy rất nhiều vốn chảy vào ngành sản xuất của Hoa Kỳ lần đầu tiên sau nhiều thế hệ".
Tuy nhiên, có nguy cơ rằng khi các chính sách kinh tế ngày càng bị chi phối bởi các mối quan ngại về an ninh quốc gia, điều này có thể dẫn đến việc lạm dụng khái niệm "an ninh quốc gia" để giải thích hoặc điều chỉnh nhiều vấn đề kinh tế. Khi tất cả các vấn đề đều được đưa vào diện an ninh quốc gia, thì không có vấn đề nào thực sự được coi là quan trọng hơn các vấn đề khác. Điều này khiến việc xác định các ưu tiên trở nên khó khăn và có thể làm giảm hiệu quả của các chính sách.
Matthew Goodman, cựu quan chức Nhà Trắng hiện làm việc tại Hội đồng Quan hệ Đối ngoại, cho biết rất khó để lập luận rằng Trump là một "sự bất thường" trong chính sách thương mại của Hoa Kỳ. “Mỹ có vẻ sẽ hướng tới chủ nghĩa bảo hộ, và chủ nghĩa này sẽ tiếp tục bất kể ai thắng cử vào tháng 11.”
Ông cho biết chính sách kinh tế của Mỹ ngày càng khó diễn giải. “Mục tiêu là thúc đẩy việc làm sản xuất tại Mỹ, hay thúc đẩy an ninh quốc gia, hay đẩy nhanh năng lượng sạch? Không rõ ràng.”
Khi chính quyền Biden áp dụng các chính sách công nghiệp mới và quyết liệt, châu Âu đã bị bất ngờ. Họ gặp khó khăn trong việc điều chỉnh chiến lược và chính sách của mình để đối phó với sự thay đổi từ phía Mỹ. Để đáp lại, Liên minh châu Âu đã cố gắng thay đổi chiến lược của mình. Họ đã bắt đầu điều chỉnh các chính sách của mình theo cách tương tự như Mỹ, nhằm bảo vệ lợi ích của mình và duy trì sự cạnh tranh. Một ví dụ cụ thể của sự điều chỉnh này là việc châu Âu đã áp đặt thuế đối với xe điện từ Trung Quốc. Đây là một phản ứng trực tiếp nhằm bảo vệ ngành công nghiệp xe điện nội địa và điều chỉnh lại sự cạnh tranh với các sản phẩm từ Trung Quốc.
Brussels cũng đã thúc giục các quốc gia thành viên EU ủng hộ các đề xuất về biện pháp bảo vệ kinh tế chặt chẽ hơn đối với các đối thủ bao gồm Trung Quốc, trong các lĩnh vực như giám sát đầu tư ra nước ngoài và kiểm soát xuất khẩu đối với công nghệ cực kỳ nhạy cảm.
Các quốc gia thành viên EU lo ngại rằng việc EU can thiệp vào các vấn đề liên quan đến an ninh quốc gia có thể xâm phạm vào quyền tự chủ của từng quốc gia. Các lĩnh vực như bảo mật và kiểm soát xuất khẩu công nghệ cao là những vấn đề nhạy cảm mà các quốc gia thường giữ quyền quyết định riêng. Trước đây, Brussels có thể ảnh hưởng lớn đến các quy định toàn cầu, nhờ vào việc đặt ra các tiêu chuẩn quy định cho thị trường. Tuy nhiên, trong bối cảnh hiện tại, nơi chính trị kinh tế đang trở nên độc lập hơn, EU có thể gặp khó khăn trong việc duy trì ảnh hưởng này.
Valdis Dombrovskis, phó chủ tịch Ủy ban Châu Âu, cho biết rằng trong tương lai, các hành động của EU sẽ phải đáp ứng các tình huống chính trị ngày càng căng thẳng và xung đột. Ông cho rằng trong chu kỳ chính trị tiếp theo, các vấn đề liên quan đến an ninh và kiểm soát xuất khẩu sẽ trở thành những vấn đề quan trọng và đáng chú ý hơn.
Brussels đang rất lo ngại về khả năng Donald Trump trở lại làm tổng thống Mỹ, đặc biệt là vì ông đã đe dọa áp đặt thuế quan cao đối với tất cả hàng hóa nhập khẩu vào Mỹ nếu đắc cử. Để chuẩn bị cho kịch bản này, EU đã bắt đầu chuẩn bị các biện pháp thương mại trả đũa, nhằm bảo vệ các lợi ích thương mại của mình. Sự lo lắng này không chỉ giới hạn ở châu Âu mà còn lan rộng đến nhiều quốc gia châu Á, vì các quyết định của Mỹ liên quan đến thuế quan có thể ảnh hưởng lớn đến nền kinh tế toàn cầu, đặc biệt là các quốc gia xuất khẩu lớn ở khu vực này.
Financial Times