Harris có thành tích về sản xuất mà Trump "thèm" muốn, bà nên tự hào về điều đó
Đặng Thùy Linh
Junior Analyst
Phó Tổng thống Kamala Harris có một số thành tích đáng nể trong lĩnh vực sản xuất và bà không nên ngại khi tự hào về chúng trong chiến dịch tranh cử với cựu Tổng thống Donald Trump, người từ lâu đã tuyên bố ủng hộ ngành công nghiệp nội địa nhưng không đạt được thành quả nào gần bằng với kết quả của chính quyền hiện tại.
Chi tiêu cho xây dựng sản xuất tại Hoa Kỳ đã tăng gấp 3 lần theo chính sách công nghiệp của Biden-Harris, bao gồm Đạo luật Đầu tư Cơ sở hạ tầng và Việc làm, Đạo luật Giảm lạm phát và Đạo luật CHIPS. Đáng chú ý nhất là chi tiêu này tập trung chủ yếu vào các khoản đầu tư cơ sở sản xuất máy tính và điện tử, và mang lại lợi ích đồng đều cho cả nước.
Thậm chí điều này còn có tác động đáng kể đến nền kinh tế nói chung, khi sự bùng nổ trong xây dựng đóng vai trò to lớn đối với tăng trưởng tổng sản phẩm quốc nội (GDP) trong vài năm qua.
Đây là điểm quan trọng, cần nhấn mạnh vào thời điểm mang tính bước ngoặt của nền kinh tế. Những năm gần đây đã bị chi phối bởi các cuộc tranh luận và chỉ trích về lạm phát, lãi suất cao, các chiến dịch của Harris và Trump đều khiến mọi người lầm tưởng rằng những lo ngại này sẽ vẫn là tâm điểm.
Trong những lời kêu gọi cử tri, cả hai ứng cử viên đều đưa ra những ý tưởng tồi tệ để kiểm soát lạm phát và lãi suất. Harris đang xem xét các biện pháp nhẹ nhàng hơn trong việc kiểm soát giá thuê và giá cả, điều mà các chuyên gia kinh tế không đồng tình. Mặt khác, Trump còn đề xuất tăng quyền kiểm soát của ông lên Cục Dự trữ Liên bang, mặc dù ông hiện đang dần rút lại ý tưởng này. Đáng tiếc là những hứa hẹn như vậy có thể thu hút một số cử tri đã "mệt mỏi" vì lạm phát và mức lương tăng không đáng kể, khiến các ý tưởng này phù hợp về mặt chính trị nhưng lại không có lợi về lâu dài cho kinh tế.
Trên thực tế, “con rồng lạm phát” gần như đã bị khuất phục, nhờ vào việc chuỗi cung ứng hồi phục và chính sách tiền tệ thắt chặt. Con đường tốt nhất phía trước là tăng lương ổn định và bền vững - lý tưởng là nhờ vào tăng năng suất - để người dân có thể cải thiện cuộc sống trong bối cảnh giá cả ổn định. Câu hỏi quan trọng nhất cho bốn năm tới không phải là "Ai sẽ kéo giá xuống?" mà là "Ai sẽ tăng lương cùng với giá cả ổn định?" Nói cách khác, ai có tầm nhìn tốt nhất về tăng trưởng kinh tế và tạo việc làm? Ở khía cạnh này, Harris có một hồ sơ thành tích đáng nể để trình bày trước cử tri so với Trump - một ứng cử viên bị mang tiếng không xứng đáng là một nhà xây dựng và tự nhận mình là người bảo vệ ngành sản xuất nhưng thực tế không có gì để chứng minh.
Ngoài tạo việc làm và đóng góp vào tăng trưởng, chính sách công nghiệp của Biden-Harris còn giúp giải quyết sự phụ thuộc vào chuỗi cung ứng chất bán dẫn và hướng tới việc thích nghi với biến đổi khí hậu thông qua Đạo luật IRA. Đặc biệt, các biện pháp này cũng khá phổ biến ở cấp địa phương. Liam Denning đã viết rằng Chủ tịch Hạ viện Mike Johnson đã nhận được yêu cầu từ 18 thành viên Đảng Cộng hòa không nên can thiệp vào các khoản trợ cấp công nghệ sạch của IRA. Dù có nhiều mâu thuẫn đảng phái tại Washington, rất khó để một chính trị gia nào đó tước đi việc làm và nhà máy sau khi chúng đã được hứa hẹn. Đáng chú ý, 3/4 các khoản đầu tư vào công nghệ sạch - được công bố dưới thời Biden - được lên kế hoạch triển khai tại các khu vực của Đảng Cộng hòa.
Rõ ràng, chiến dịch của Harris không bỏ qua những thành tựu này, nhưng tỷ lệ giữa lạm phát và việc làm trong thông điệp cần phải được đảo ngược. Thay vào đó, Trump lại xuất hiện tại một nhà máy ở bang Pennsylvania và đứng trước một biểu ngữ có nội dung "Việc làm! Việc làm! Việc làm!", đề cao thành tựu sản xuất của mình và tuyên bố sai sự thật rằng Harris muốn phi công nghiệp hóa đất nước. Harris đang để ông kiểm soát câu chuyện mà đáng lẽ ra phải là của bà.
Dĩ nhiên, có một số lưu ý đối với sự bùng nổ sản xuất dưới thời Biden-Harris: Một phần đà tăng trưởng đã bắt đầu trước khi các đạo luật chính được ký kết, do tác động của các lực lượng thị trường lớn hơn và do sự kỳ vọng vào các ưu đãi sắp tới. Lạm phát vật liệu xây dựng cũng đóng một vai trò trong việc làm tăng chi tiêu, nhưng ngay cả sau khi điều chỉnh, sự tăng trưởng vẫn rất ấn tượng.
Tóm lại, không còn nghi ngờ gì nữa, chính sách đã đóng vai trò quan trọng trong việc tạo ra kết quả đó, và nhiều công việc vẫn đang ở phía trước. Đây là một thành tựu phi thường để tranh cử tổng thống. Đến năm 2025, người dân Mỹ sẽ cần một ai đó có khả năng thúc đẩy tạo việc làm và tăng lương bền vững - không phải là người đưa ra những lời hứa hão huyền để chống lại một cuộc chiến lạm phát đã hầu như kết thúc.
Bloomberg