Trung Quốc, Nhật Bản và cuộc chiến Ukraina
Nguyễn Thu Thủy
Junior Analyst
Sự hội tụ của các cuộc xung đột toàn cầu ở châu Á và châu Âu mang những điểm tương đồng đáng lo ngại so với những năm 1930.
Fumio Kishida đang ở Kyiv cách đó 500 dặm khi Tập Cận Bình được chào đón bằng sự phô trương và hoành tráng ở Moscow vào tuần trước.
Thực tế, việc chủ tịch Trung Quốc và thủ tướng Nhật Bản thực hiện các chuyến thăm đồng thời và cạnh tranh tới thủ đô của Nga và Ukraine nhấn mạnh tầm quan trọng toàn cầu của cuộc chiến. Hai quốc gia hùng mạnh nhất Đông Á là Nhật Bản và Trung Quốc. Cả hai quốc gia đều nhận ra rằng kết quả của cuộc chiến tranh châu Âu sẽ có tác động đáng kể đến các cuộc đấu tranh tương ứng của họ.
Cuộc tranh cãi giữa Trung Quốc và Nhật Bản về Ukraine là một phần của một xu hướng rộng lớn hơn. Xung đột chiến lược đang ngày càng phổ biến ở các khu vực Châu Âu-Đại Tây Dương và Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương. Những gì đang diễn ra giống như một trận chiến địa chính trị đơn lẻ.
Chuyến đi của ông Tập tới Moscow đã xác minh "liên minh không được công bố có hiệu quả nhất trên thế giới" theo giáo sư Graham Allison của Harvard - một trục Nga-Trung trải dài khắp lục địa Á-Âu. Trong một tuyên bố chung được đưa ra vào tuần trước, Moscow và Bắc Kinh xích lại gần Iran đồng thời ủng hộ "những lo ngại chính đáng và hợp lý" của Triều Tiên.
Một liên minh gồm các nền dân chủ liên kết mạnh mẽ với Hoa Kỳ phản đối quan hệ đối tác Nga-Trung. Điều này được hỗ trợ bởi NATO ở khu vực Châu Âu-Đại Tây Dương và các đối tác hiệp ước của Mỹ ở khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương, với Nhật Bản là quốc gia dẫn đầu.
Chính phủ Biden đang thúc giục người Mỹ gốc Á và các đồng minh châu Âu tăng cường quan hệ. Lần đầu tiên Nhật Bản, Hàn Quốc, Australia và New Zealand chứng kiến một cuộc họp của NATO vào năm ngoái. NATO đã tạo ra bước đột phá mới tại hội nghị thượng đỉnh đó bằng cách trực tiếp chỉ đích danh Trung Quốc là mối nguy hiểm đối với “lợi ích, an ninh và giá trị” của liên minh. Vào tháng 7, bốn quốc gia Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương tương tự sẽ tập trung tại Litva cho một cuộc họp của NATO.
Tất cả những điều này đã khiến Moscow và Bắc Kinh không thoải mái. Tuyên bố chung Nga - Trung đưa ra tuần trước bày tỏ "mối quan ngại nghiêm trọng về việc NATO tiếp tục tăng cường quan hệ an ninh quân sự với các nước châu Á - Thái Bình Dương". Đồng thời, tuyên bố cũng tố cáo Aukus, hiệp ước an ninh mới được ký kết bởi Úc, Vương quốc Anh và Hoa Kỳ.
Bản tuyên bố cáo buộc tất cả những hành động này được đặt vào "tâm lý chiến tranh lạnh" của Mỹ. Tuy nhiên, xu hướng coi Mỹ là người điều khiển đằng sau mọi thứ của Tập và Putin có thể khiến họ mù quáng trong hành động của họ, đã gây báo động cho các nền dân chủ ở châu Âu và châu Á.
Sẽ có một loạt các quan chức châu Âu đến thăm Bắc Kinh trong thời gian ngắn để xem lập trường thực sự của Trung Quốc đối với Ukraine. Nhưng ông Tập khó có thể đưa ra bất cứ điều gì khác ngoài những nhận xét có sức ảnh hưởng tới các nhà lãnh đạo của Pháp và Ủy ban châu Âu.
Cuộc tấn công của Putin vào Ukraine được nhìn thấy bởi chính phủ Nhật Bản như một bằng chứng cho thấy các quyền lực độc đoán đang gia tăng. Họ lo ngại rằng chiến thắng của Nga ở Ukraine sẽ tăng cường ảnh hưởng của Trung Quốc trong khu vực. "Ukraine có thể là Đông Á vào ngày mai", Kishida nói trong chuyến công du Vương quốc Anh vừa qua.
Nhật Bản đã tăng chi tiêu quân sự lên 26.3% vào đầu năm nay. Chuyến đi của Kishida tới Ukraine là một bước ngoặt đối với Tokyo: đây là lần đầu tiên một thủ tướng Nhật Bản đến thăm một vùng xung đột kể từ năm 1945.
Sự hình thành của hai khối toàn cầu đối địch chắc chắn đã thúc đẩy thảo luận về một cuộc chiến tranh lạnh mới. Một liên minh Nga - Trung một lần nữa đọ sức với liên minh các nền dân chủ do Hoa Kỳ lãnh đạo, trong khi một tập hợp khá lớn các quốc gia không liên kết, hiện được mệnh danh là "phía nam toàn cầu", vẫn ở ngoài cuộc.
Tuy nhiên, có một so sánh lịch sử ảm đạm hơn mà tôi thấy thuyết phục hơn - sự gia tăng căng thẳng quốc tế trong những năm 1930 và 1940.
Sau đó, cũng như bây giờ, hai cường quốc độc đoán - một ở châu Âu, một ở châu Á - vô cùng bất mãn với một trật tự thế giới mà họ coi là bị thống trị bởi lực lượng Anh-Mỹ một cách bất công. Đức và Nhật Bản là những quốc gia không hạnh phúc trong những năm 1930. Năm 1941, nhật báo Asahi tuyên bố rằng Hoa Kỳ và Vương quốc Anh đang áp đặt một "hệ thống thống trị thế giới dựa trên quan điểm thế giới của Anh-Mỹ". Các phiên bản của lời phàn nàn đó hiện được phát sóng trên truyền hình nhà nước Nga hoặc trên tờ Global Times của Trung Quốc hàng ngày.
Nhà sử học Ian Kershaw viết trong cuốn sách Những lựa chọn định mệnh của mình: “Sau những chiến thắng quân sự đáng kinh ngạc của Hitler ở Tây Âu thì Nhật Bản, khi tìm cách khai thác điểm yếu của các quốc gia này, đã đưa ra quyết định định mệnh là mở rộng sang Đông Nam Á”. Quyết định này đã lôi kéo Nhật Bản vào một cuộc xung đột không chỉ với Vương quốc Anh, Pháp và Hà Lan mà còn với Hoa Kỳ.
Nếu nước Nga của Putin cũng đạt được một "chiến thắng quân sự đáng kinh ngạc" và chiếm được Kyiv trong ba ngày, thì Tập có thể đã đi đến một kết luận tương tự về sự yếu kém của sự thống trị của phương Tây ở châu Á và kết luận rằng đã đến lúc phải thay đổi triệt để.
Nhưng mối đe dọa của chiến tranh toàn cầu còn lâu mới kết thúc. Chiến tranh bắt đầu ở châu Âu, cùng với căng thẳng gia tăng ở Đông Á - và mối liên kết ngày càng tăng giữa hai khu vực này - gợi lại những ký ức về những năm 1930. Tất cả các bên chịu trách nhiệm đảm bảo rằng sự cạnh tranh liên kết ở châu Âu và châu Á lần này không kết thúc trong một thảm họa toàn cầu.
Financial Times