Nếu cả Trung Quốc và châu Âu đều chuyển sang chính sách kích thích tăng trưởng, Mỹ và sự độc tôn của quốc gia này sẽ biến chuyển ra sao?

Trần Quốc Khải
Junior Editor
Khi thế giới đang xoay chuyển với tốc độ chưa từng có, những nước đi chiến lược của các cường quốc cũng chẳng khác gì một trận đấu khốc liệt. Ai đang làm chủ cuộc chơi? Ai chỉ đang chống đỡ? Và quan trọng nhất, ai sẽ giành chiến thắng trong ván cờ định hình tương lai?

bài viết dựa trên quan điểm cá nhân của Eric Peters từ One River Asset Management
"Di chuyển như bướm, đốt như ong. Tay không thể đánh trúng thứ mà mắt không thể nhìn thấy", Muhammad Ali, tay đấm vĩ đại nhất mọi thời đại, từng phát biểu. Ông sử dụng cú đấm thẳng một cách khác thường, như một công cụ đánh lạc hướng, chuẩn bị cho những cú đấm mạnh mẽ hơn. "Người không có trí tưởng tượng thì cũng chẳng có đôi cánh." Ali không dồn trọng lượng vào cú đấm thẳng để tạo lực mạnh, thay vào đó, ông chỉ tung ra những cú đánh nhanh, giúp ông duy trì sự linh hoạt và di chuyển nhẹ nhàng. "Chiến thắng hay thất bại không diễn ra trước đám đông - mà xảy ra ở hậu trường, trong phòng tập, và trên những con đường dài trước khi tôi bước lên sàn đấu dưới ánh đèn rực rỡ."
"Nhà vô địch không được tạo ra từ phòng tập. Nhà vô địch được tạo ra từ những điều sâu thẳm bên trong - một khát khao, một giấc mơ, một tầm nhìn", ông Ali cho biết. Nhiều võ sĩ quyền Anh sử dụng cú đấm thẳng đơn lẻ để chuẩn bị cho các đòn kết hợp, nhưng Ali thường tung ra hai hoặc ba cú liên tiếp với tốc độ cao. Đối với ông, cú đấm thẳng không chỉ có tác dụng vật lý mà còn là một cách áp đảo tâm lý đối thủ. Chúng ta có thể thấy những trò chơi tâm lý tương tự đang diễn ra trong cuộc chiến giành quyền thống trị địa chính trị ngày nay. "Tôi ghét từng phút giây tập luyện, nhưng tôi tự nhủ: “Đừng bỏ cuộc. Hãy chịu đựng bây giờ và sống phần còn lại của cuộc đời như một nhà vô địch”.
Chiến thuật "Rope-A-Dope"
"Châu Âu đang đối mặt với một thế giới thay đổi nhanh chóng", nhà kinh tế châu Âu Mario Draghi phát biểu vào tháng 9 năm ngoái, trong buổi trình bày trước Nghị viện châu Âu về Báo cáo Năng lực Cạnh tranh của châu Âu. "Thương mại toàn cầu đang chậm lại, địa chính trị đang phân hóa, và công nghệ đang thay đổi với tốc độ nhanh chóng. Thế giới này đang thách thức những mô hình kinh doanh lâu đời và khiến một số phụ thuộc kinh tế then chốt trở thành những điểm yếu địa chính trị. Trong số các nền kinh tế lớn, châu Âu là khu vực chịu tác động nặng nề nhất từ những thay đổi này."
"Chúng ta là khu vực mở cửa nhất: tỷ lệ thương mại trên GDP của châu Âu vượt 50%, so với 37% của Trung Quốc và 27% của Mỹ", ông Draghi phát biểu thêm. "Chúng ta cũng phụ thuộc nhiều nhất: chúng ta dựa vào một số ít nhà cung cấp cho các nguyên liệu thô quan trọng và nhập khẩu hơn 80% công nghệ số. Chúng ta có giá năng lượng cao nhất: các doanh nghiệp EU đang phải trả giá điện cao gấp 2-3 lần so với Mỹ và Trung Quốc. Chúng ta đang tụt hậu nghiêm trọng trong lĩnh vực công nghệ mới: chỉ có 4 trong số 50 công ty công nghệ hàng đầu thế giới là của châu Âu."
"Chúng ta là khu vực ít sẵn sàng tự vệ nhất: chỉ có 10 quốc gia thành viên chi tiêu từ 2% GDP trở lên cho quốc phòng, phù hợp với cam kết của NATO", ông Draghi nói, khi cuộc chiến với Nga đã kéo dài hơn 2.5 năm. "Trong bối cảnh này, tất cả chúng ta đều lo lắng về tương lai của châu Âu. Điều khiến tôi lo ngại không phải là chúng ta sẽ đột nhiên trở nên nghèo hơn và bị phụ thuộc vào nước khác. Châu Âu vẫn có nhiều thế mạnh. Điều tôi lo là, theo thời gian, chúng ta sẽ ngày càng ít thịnh vượng hơn, ít bình đẳng hơn, ít an toàn hơn và, do đó, ít có tự do lựa chọn số phận của mình hơn."
"Liên minh châu Âu tồn tại để đảm bảo rằng các giá trị cốt lõi của châu Âu luôn được duy trì: dân chủ, tự do, hòa bình, công bằng và thịnh vượng trong một môi trường bền vững. Nếu châu Âu không còn có thể mang lại những giá trị này cho người dân của mình, thì nó sẽ đánh mất lý do tồn tại”, ông Draghi cảnh báo. Ông sau đó đề xuất một khoản đầu tư tăng thêm 5% GDP để: (1) Thu hẹp khoảng cách đổi mới với Mỹ và Trung Quốc, (2) Giảm phát thải carbon, hạ giá năng lượng và nâng cao năng lực cạnh tranh, (3) Tăng cường an ninh và giảm sự phụ thuộc vào nước ngoài.
Giai thoại
Mức độ và phạm vi của những yếu tố gây xao nhãng trong thời đại ngày nay thật phi thường. Khi bước lên đỉnh núi, không khí loãng, lạnh giá, từng cơn gió buốt cắt da. Con người dường như đang đánh mất lý trí, sợ hãi mọi thứ, như thể đang ở trong cơn khủng hoảng nghiêm trọng nhất. Và dù vậy, thị trường vẫn khá vững vàng, bình lặng. Tính đến thời điểm này trong năm, chứng khoán quốc tế đang vượt trội hơn so với Mỹ. Chỉ số DAX của Đức đã tăng 16.4% so với ngày trước khi Trump đắc cử, trong khi S&P 500 chỉ tăng 5.3% và Russell 2000, thước đo nền kinh tế nội địa của Mỹ, chỉ đạt mức tăng 1.1%.
Mọi chuyển động trong tự nhiên đều mang ý nghĩa, dấu hiệu, tín hiệu. Ở phía xa, bên kia thung lũng, dãy Tetons bị che khuất, bao trùm trong sương mù. Dưới chân nó là sông Snake, một dải tối hẹp kiên cường, không chịu đóng băng. Liệu sự thay đổi trong mối quan hệ của Mỹ với thế giới có thúc đẩy hay kìm hãm tăng trưởng toàn cầu? Đó là câu hỏi quan trọng nhất lúc này.
Chỉ số Nikkei 225 của Nhật Bản đã tăng 5.4% kể từ ngày 4 tháng 11. Trong khi đó, chỉ số CSI 300 của Trung Quốc cũng đã tăng 2.2%. Trong một thế giới ngày càng nguy hiểm và bất ổn, liệu những rủi ro hiện hữu ngày càng gia tăng đối với các quốc gia có trở thành chất xúc tác để mở khóa chi tiêu thâm hụt lớn hơn nhằm thúc đẩy quốc phòng, tăng trưởng kinh tế, đầu tư, sự tự chủ và năng động không?
Cuộc xâm lược Ukraine từ kẻ thù đáng sợ nhất của châu Âu đã không thể khiến Brussels tỉnh giấc khỏi cơn mê. Có vẻ như chỉ đồng minh kiên định nhất của châu Âu mới có sức mạnh để phá vỡ lời nguyền này. Và với việc Mỹ rút khỏi sự ủng hộ vô điều kiện, châu Âu giờ đây sẽ tái vũ trang một cách nghiêm túc. Nhưng liệu châu Âu cũng sẽ tận dụng cuộc khủng hoảng này để củng cố nội bộ? Đó không phải là giao dịch của ngày hôm nay, nhưng là một điều đáng lưu tâm trong tương lai.
Từ đỉnh núi, đàn nai sừng tấm hiện ra như những chấm tối rải rác dưới thung lũng. Ở rìa đàn, những con sói đồng cỏ lặng lẽ, di chuyển nhẹ nhàng, đầy đe dọa, kiên nhẫn. Một điệu nhảy vĩnh cửu - tàn khốc, nhưng cũng đầy vẻ đẹp. Sự kiên nhẫn của Bắc Kinh đối với quá trình giảm đòn bẩy đầy đau đớn của Trung Quốc cùng với sự suy yếu kinh tế tương ứng dường như đang dần cạn kiệt trong thế giới ngày càng nguy hiểm này.
ZeroHedge