Yếu tố quyết định trong cuộc bầu cử tổng thống Mỹ: Cảm xúc của cử tri hay các chính sách mới?
Nguyễn Tuấn Đạt
Junior Analyst
Donald Trump có thể đã nhận ra rằng cảm xúc quan trọng hơn chính sách trong cuộc đối đầu với Kamala Harris. Mặc dù các cố vấn khuyên ông nên tập trung vào các chính sách, cựu tổng thống biết rằng sức hút cá nhân và cảm xúc thường đóng vai trò rất lớn trong cuộc bầu cử.
Các đảng viên Cộng hòa đang lo lắng về sự gia tăng trong các cuộc khảo sát của Phó Tổng thống Kamala Harris và khuyên cựu Tổng thống Donald Trump nên tập trung vào chính sách để có cơ hội chiến thắng. Tuy nhiên, Trump, người đã đánh bại Hillary Clinton vào năm 2016, nhận thấy rằng trong các cuộc bầu cử, cảm xúc thường quan trọng hơn chính sách. Điều này đã được chứng minh khi Hillary Clinton thất bại trước Barack Obama vào năm 2008, không phải vì sự khác biệt chính sách nhỏ nhặt mà vì cảm xúc và sự kết nối của Obama với cử tri.
Trong cuộc trao đổi giữa cựu Tổng thống Donald Trump và Thượng nghị sĩ Lindsey Graham, Graham đã nhấn mạnh rằng Trump có thể chiến thắng cuộc bầu cử nhờ vào các chính sách của mình. Graham cho rằng nếu cuộc bầu cử chỉ dựa vào tranh luận chính sách, Trump sẽ thắng. Tuy nhiên, Graham cũng cảnh báo rằng dù Trump có những chính sách tốt, sự thành công trong cuộc bầu cử còn phụ thuộc vào cách ông kết nối với cử tri thông qua cảm xúc và sự hấp dẫn cá nhân, chứ không chỉ dựa vào các chính sách cụ thể.
Trump không chú trọng đến các lời khuyên về việc tập trung vào chính sách vì ông hiểu rằng cảm xúc có thể mang lại những lợi ích lớn hơn. Cảm xúc có thể thu hút sự chú ý và ủng hộ mạnh mẽ trong các sự kiện quan trọng như đại hội Đảng. Đồng thời, yếu tố này còn giúp khuyến khích nhiều tình nguyện viên tham gia chiến dịch, thậm chí những người ủng hộ ông còn có thể tạo các bài đăng trên mạng xã hội, vì họ cảm thấy đồng cảm và bị thu hút bởi phong cách của Trump.
Tuy nhiên, Trump cũng đã có những cố gắng thay đổi chiến thuật và nêu bật chính sách khi đảng Cộng hòa công khai lo lắng ông sẽ thua. Đại hội Đảng Dân chủ đã thành công trong việc tạo ra một bầu không khí tích cực, vui vẻ và tự do, điều mà có thể gây áp lực lên chiến dịch của Trump. Để phản ứng lại, Trump đã gọi đến Newsmax và cố gắng gán cho Kamala Harris những nhãn hiệu tiêu cực như “người theo chủ nghĩa Marxist.”
Trump đã dành nhiều thời gian trong chiến dịch tranh cử để cố gắng miêu tả Kamala Harris theo cách tiêu cực. Ông cố gắng làm cho cử tri nghĩ rằng Harris "không đủ năng lực và gian xảo." Đảng Dân chủ cũng hiểu được sức mạnh của cảm xúc trong việc thu hút cử tri, vì vậy họ đã chọn cách đối phó với Trump bằng cách gán cho ông nhãn "kỳ quặc", nhấn mạnh những đặc điểm hoặc hành vi của Trump là không bình thường với đại đa số cử tri.
Patrick Gaspard, một chuyên gia chính sách cho biết hầu hết cử tri không quyết định lá phiếu của mình dựa trên các chính sách phức tạp hoặc chi tiết mà các ứng cử viên đưa ra. Những kế hoạch này có thể là những giải pháp chi tiết để giải quyết các vấn đề quốc gia, nhưng chúng không phải là yếu tố quyết định chính khiến cử tri chọn lựa ứng cử viên. Trong suốt bề dày lịch sử, cử tri thường bị thu hút và quyết định dựa trên cảm xúc mà họ có đối với ứng cử viên, chẳng hạn như cảm giác tin tưởng, hy vọng, hoặc cảm giác rằng ứng cử viên hiểu và đại diện cho họ. Chính cảm xúc này, chứ không phải chính sách cụ thể, mới là yếu tố quyết định trong việc ai sẽ được bầu.
Cuộc bầu cử này mặc dù rất khó đoán, nhưng có thể hiểu rằng cảm xúc và sự kết nối với cử tri vẫn sẽ là yếu tố quyết định. Nếu muốn chiến dịch của mình thành công, các ứng cử viên phải truyền đạt thông điệp của mình một cách lôi cuốn và hấp dẫn, nhưng khi đã cầm quyền, thì họ sẽ cần tập trung hơn vào việc thực thi chính sách. Vì vậy, dù cảm xúc là quan trọng, nhưng chính sách cũng không thể bị bỏ qua hoàn toàn, đặc biệt là khi một ứng cử viên cần thuyết phục cử tri rằng họ có khả năng lãnh đạo.
Kamala Harris đã tung ra một quảng cáo có tên "Full House," bà hứa rằng nếu trở thành tổng thống, bà sẽ cho xây dựng 3 triệu ngôi nhà và căn hộ mới. Đây là một cam kết quan trọng, tập trung vào việc giải quyết vấn đề nhà ở — một trong những vấn đề cơ bản mà người dân quan tâm, đặc biệt là tầng lớp trung lưu và lao động. Đây là những vấn đề khá thực tế, được các cử tri quan tâm hàng ngày. Những vấn đề này có ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống của họ, chẳng hạn như giá nhà, tiền thuê nhà, chi phí sinh hoạt, việc làm và giáo dục. Mặc dù Harris đã đưa ra những đề xuất như vậy, các nhà phê bình vẫn cho rằng bà cần có các đề xuất chính sách chi tiết và cụ thể hơn. Về phía Trump, ông tự tin rằng ông có thể giải quyết mọi vấn đề chỉ bằng cách lãnh đạo, mà không cần các đề xuất chính sách cụ thể hay chi tiết.
Hãy lấy kế hoạch của Trump về lạm phát làm ví dụ, đây là một vấn đề mà nhiều cử tri quan tâm. Trong bài phát biểu, ông tuyên bố rằng trong ngày đầu tiên khi trở lại Nhà Trắng, ông sẽ ký một sắc lệnh yêu cầu tất cả các bộ trưởng và lãnh đạo cơ quan chính phủ sử dụng mọi công cụ và quyền hạn của họ để đánh bại lạm phát và nhanh chóng giảm giá tiêu dùng. Ông gọi đây là "một nỗ lực toàn chính phủ" để nâng cao mức sống và làm cho cuộc sống của người dân Mỹ trở nên dễ chịu hơn. Tuy nhiên, nếu nhìn rộng hơn, kế hoạch này chỉ đơn giản là yêu cầu mọi người trong chính phủ làm việc chăm chỉ để giải quyết vấn đề, nhưng không có chi tiết cụ thể về cách thức thực hiện. Đây là một kiểu phát biểu thiếu sự sáng tạo và giải pháp thực tế. Điều này có thể có tác dụng với một số cử tri, nhưng cũng cho thấy một cách tiếp cận thiếu chiều sâu trong việc giải quyết các vấn đề quan trọng như lạm phát.
Hầu hết các cử tri đang phải đối mặt với những thách thức trong cuộc sống hàng ngày như công việc, chăm sóc gia đình và cố gắng duy trì cuộc sống. Vì vậy, họ không có nhiều thời gian hoặc năng lượng để tìm hiểu sâu về các kế hoạch chính sách phức tạp mà các ứng viên đưa ra. Do cuộc sống bận rộn, cử tri không thể ngồi hàng giờ để theo dõi tin tức hoặc nghiên cứu các chi tiết chính sách trên trang web của ứng viên. Chính vì vậy, họ thường dựa vào cảm xúc, ấn tượng chung và cách ứng viên làm họ cảm thấy hơn là các chi tiết cụ thể trong các kế hoạch chính sách.
Trump hiểu rõ tầm quan trọng của cảm xúc và hình ảnh trong chính trị. Ông được cho là đã "mượn" vẻ ngoài cứng rắn của Clint Eastwood, một biểu tượng của sức mạnh và quyết đoán. Việc Trump chú trọng đến vẻ ngoài không chỉ thể hiện qua cách ông tự xây dựng hình ảnh mà còn trong cách ông chọn lựa các thành viên nội các, tập trung vào sự hiện diện và ấn tượng hơn là năng lực chính sách. Trong cuộc bầu cử với Biden, Trump lợi thế nhờ vào sự chênh lệch về tuổi tác, khiến Biden trông "yếu" về mặt hình ảnh và cách trình bày. Sự yếu đuối này không chỉ ảnh hưởng đến cách cử tri nhìn nhận Biden mà còn khiến chính sách và ý tưởng của Biden cũng bị xem là yếu. Harris hiện tại đang có có "yếu tố it" mà Trump đã có trong cuộc bầu cử năm 2016. Đây là một yếu tố mạnh mẽ, khó có thể ngăn chặn, và khiến Trump gặp thách thức lớn vì ông chưa từng đối mặt với một đối thủ như vậy.
Bloomberg