Chúng ta biết mục đích của Fed, nhưng làm sao để họ đạt được điều đó?
Đỗ Duy Đạt
Associate Manager, FX G7
Bình luận của JP Morgan về bài phát biểu của Powell tại cuộc họp trực tuyến Jackson Hole ngày hôm qua.
Chủ tịch Fed Powell đã phát biểu tại Jackson Hole cùng thời điểm FOMC công bố kết luận của bản đánh giá khung chính sách tiền tệ kéo dài một năm rưỡi. Kết quả quan trọng nhất của đánh giá này là chuyển hướng chiến lược chính sách tiền tệ của Fed từ “mục tiêu lạm phát linh hoạt” sang “mục tiêu lạm phát trung bình”. Fed trước đó đã đưa ra tín hiệu mạnh mẽ rằng họ đang hướng tới mục tiêu lạm phát trung bình, mặc dù thông báo này được đưa ra sớm hơn một chút so với dự kiến (chúng tôi đã kỳ vọng nó tại cuộc họp FOMC tháng 9). Liệu sự thay đổi chiến lược này có thực sự làm tăng lạm phát và lạm phát kỳ vọng hay không sẽ còn phụ thuộc vào sự thành công của Fed. Về vấn đề đó, không có cuộc thảo luận thực sự nào trong buổi nói chuyện hôm nay về những gì Fed sẽ làm để hỗ trợ chiến lược mới của mình. Điều này có thể được hiểu theo hai cách. Một mặt, với việc đánh giá khung chính sách đã qua đi, nó mang đến cho Fed một điều khác để làm tại cuộc họp FOMC tháng 9: cụ thể là đưa ra định hướng chính sách mới, tích cực hơn. Mặt khác, việc Powell không có bất kỳ nhận xét cụ thể nào về các hành động hỗ trợ chiến lược mới có thể cho thấy rằng Ủy ban này hài lòng với số tiền hỗ trợ mà họ đã cung cấp cho nền kinh tế. Thái độ này đã được phản ánh trong một số nhận xét gần đây của một số Chủ tịch Ngân hàng Dự trữ. Bài phát biểu vào tuần tới của Phó Chủ tịch Clarida và Thống đốc Brainard có thể cung cấp thêm thông tin chi tiết về lộ trình ngắn hạn cho chính sách tiền tệ. Ngay cả khi họ thực hiện thay đổi định hướng chính sách, không có gì đảm bảo rằng điều này sẽ mang lại sự chấp thuận để lạm phát vượt quá mục tiêu.
Kết luận đánh giá khung chính sách nêu trên đã được chính thức hóa trong 3 thay đổi đối với Tuyên bố của FOMC về các Mục tiêu dài hạn và Chiến lược Chính sách Tiền tệ. Đầu tiên và quan trọng nhất, để phản ánh động thái hướng tới chiến lược mục tiêu lạm phát trung bình, tuyên bố sửa đổi hiện lưu ý rằng FOMC “tìm cách đạt được mức lạm phát trung bình 2% theo thời gian”. Liên quan đến điều này, tuyên bố hiện nhận thấy rằng sau các giai đoạn lạm phát dưới 2% dai dẳng, họ sẽ đặt mục tiêu đạt được "lạm phát trên 2% trong một thời gian." Lưu ý rằng các giai đoạn lạm phát trên 2% không nhất thiết phải được bù đắp với các giai đoạn lạm phát dưới 2% tiếp theo. Hơn nữa, như Powell đã lưu ý, khi tìm kiếm mức trung bình lạm phát 2%, Fed sẽ không tuân theo một công thức toán học cho các giai đoạn nhìn lại (look-back periods). Theo cách nói của Brainard, chiến lược mới có thể được gọi là “trung bình lạm phát linh hoạt”. Thay đổi thứ hai là bản tuyên bố hiện thảo luận về việc tìm cách loại bỏ “sự thiếu hụt” khỏi toàn dụng lao động, thay vì “sự sai lệch” khỏi toàn dụng lao dộng. Sự thay đổi tế nhị này càng làm tăng thêm tầm quan trọng của tỷ lệ thất nghiệp tự nhiên như một định hướng cho chính sách. Hơn nữa, điều này cũng phù hợp hơn với các mục tiêu tỷ lệ lao động của Fed trong Đạo luật Dự trữ Liên bang. Thay đổi thứ ba cần lưu ý rằng môi trường lãi suất thấp dai dẳng có khả năng tiếp tục thách thức việc điều hành chính sách tiền tệ. Điều sửa đổi cuối cùng này không có quá nhiều thay đổi về khung chính sách vì nó chỉ là một quan sát về những rủi ro có thể xảy ra đối với thị trường lao động và lạm phát. Cuối cùng, Ủy ban này cũng quyết định tiến hành đánh giá khung chính sách khoảng 5 năm một lần.